truyện 18 vợ chồng mới cưới

Danh sách chương. Cùng tác giả. Chương 1: 1: 18 Cô Thật Kinh Tởm. Chương 2: 2: Hắn Ôm Chị Gái Cô Ở Trong Ngực. Chương 3: 3: First Kiss Quá Khứ. Chương 4: 4: Hề Vi Chi Thủy. Chương 5: 5: Bạc Phu Nhân. Chương 6: 6: Âm Mưu Của Người Chị Gái. Chương 7: 7: Bạc Đại Đế Là Thật Lòng Đọc truyện tranh Vợ Chồng Mới Cưới - Futari Ecchi - Love Diary - Manga Love Story - Manga Sutra - Manga Sutra -- Futari H - Step up - Love Story chap 18 next chap 19 tiếng việt. Mới nhất nhanh nhất tại TruyenQQPro.Com Vợ Chồng Mới Cưới - Chapter 18 (Cập nhật lúc: 05:19 08/08/2020) Bối cảnh chính:1 người phụ nữ xinh đẹp, có sự nghiệp nhưng lại lấy người đàn ông trạc tứ tuần đã có một đời vợ và đứa con trai riêng. Cô luôn mong muốn có một cuộc sống yên bình, hạnh phúc bên người đàn ông của mình và cũng không ngại yêu thương chăm sóc đứa con trai 18 tuổi của chồng. Đổ máu trước thềm đám cưới; NGOẠI TRUYỆN: ĐÁM CƯỚI; Vụ án thứ tám: Mật mã hung thủ; May mà vợ cho qua *tại thấy ảnh ngầu nên bỏ vào thôi* Con dâu (dù không) xấu cũng phải gặp bố mẹ chồng; Công Tôn chỉ khuất phục mỗi Bạch Cẩm Đường; Xứng đôi vừa lứa Trang chủ. Truyện Ngôn Tình. Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu. Tác giả: Đường Ngọc. Thể loại: Truyện Ngôn Tình , Truyện Đô Thị. Nguồn: Sưu tầm. Tình trạng: Đang cập nhật. Lượt đọc: 44. Cập nhật: 07/02/2021. Site De Rencontre Sans Email Gratuit. Cảnh báo độ tuổi Truyện bạn đang xem có thể có nội dung và hình ảnh không phù hợp cho mọi lứa tuổi, nếu bạn dưới 18 tuổi, vui lòng chọn một truyện khác để giải trí. Chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm liên quan nếu bạn bỏ qua cảnh báo này. Danh sách chương Chapter 52 14/02/2021 Chapter 51 14/02/2021 Chapter 50 14/02/2021 Chapter 49 14/02/2021 Chapter 48 14/02/2021 Chapter 47 14/02/2021 Chapter 46 16/01/2021 Chapter 45 16/01/2021 Chapter 44 16/01/2021 Chapter 43 16/01/2021 Chapter 42 11/01/2021 Chapter 41 11/01/2021 Chapter 40 11/01/2021 Chapter 39 11/01/2021 Chapter 38 20/12/2020 Chapter 37 20/12/2020 Chapter 36 20/12/2020 Chapter 35 20/12/2020 Chapter 34 20/12/2020 Chapter 33 20/12/2020 Chapter 32 19/12/2020 Chapter 31 19/12/2020 Chapter 30 19/12/2020 Chapter 29 19/12/2020 Chapter 28 19/12/2020 Chapter 27 19/12/2020 Chapter 26 19/11/2020 Chapter 25 19/11/2020 Chapter 24 19/11/2020 Chapter 23 19/11/2020 Chapter 22 06/11/2020 Chapter 21 06/11/2020 Chapter 20 06/11/2020 Chapter 19 06/11/2020 Chapter 18 26/10/2020 Chapter 17 26/10/2020 Chapter 16 26/10/2020 Chapter 15 26/10/2020 Chapter 14 26/10/2020 Chapter 13 26/10/2020 Chapter 12 26/10/2020 Chapter 11 26/10/2020 Chapter 10 22/10/2020 Chapter 9 22/10/2020 Chapter 8 22/10/2020 Chapter 7 22/10/2020 Chapter 6 22/10/2020 Chapter 5 22/10/2020 Chapter 4 22/10/2020 Chapter 3 22/10/2020 Chapter 2 22/10/2020 Chapter 1 22/10/2020 Xem thêm Chu Sơ Hành là nhân tài kiệt xuất trong giới kinh doanh, phong thái sấm rền gió cuốn, cao ngạo xa phóng viên hỏi tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời "Anh không thích kiểu người nào nhất?"Chu Sơ Hành "Đỏng đảnh.”Tin tức vừa công bố không lâu, anh xuất hiện tại cục dân chính, các kênh truyền thông lớn đều nhất trí suy đoán, chắc mợ Chu phải dịu dàng, phóng khoáng lắm.…Lương Kim Nhược tốt số từ nhỏ, vừa xinh đẹp lại vừa thích làm màu, đến cả khẩu trang cũng phải nạm kim tin đồn rằng, đến ảnh hậu nào đó còn từng là người hầu của livestream hôm dọn đến nhà mới, bị phát hiện trên vách tường phòng vẽ tranh là bức vẽ một người đàn fan "Sức tưởng tượng tốt thật.”Lương Kim Nhược tươi cười rạng rỡ "Hàng thật, tôi nuôi đấy."Toàn bộ cõi mạng lập tức kinh hãi xôn xao, có lời khen cũng có lời chê, rộn ràng vô cùng. …Sau khi cưới, Lương Kim Nhược nuôi một con cũng cho rằng hôn nhân của hai người là liên hôn thương nghiệp, mãi cho tới trước hôm sinh nhật của cô, phát hiện trên tai Chu Sơ Hành đeo hoa tai con mèo người bạn thân đều vô cùng khiếp sợ bàn tán vấn đề này."Trông anh ấy đâu giống “con sen” cuồng mèo đâu!""Nhưng vợ anh ấy thì có."Chu Sơ Hành tỏ vẻ "Tôi không thích mèo, tôi chỉ yêu vợ tôi thôi."…Cuộc phỏng vấn sau hôn nhân của Chu Sơ Hành được thực hiện xong, doanh số bán của tạp chí tăng vọt, điểm đáng lưu ý nhất chính là hình vẽ thấp thoáng trên xương quai xanh lộ ra dưới cổ Sơ Hành bình tĩnh trả lời "Không phải hình xăm, là tranh vẽ.""Tại đúng lúc vợ tôi hết giấy vẽ ấy mà."Dân cư mạng cảm thán tổng giám đốc Chu vì yêu mà hiến đó, Lương Kim Nhược livestream vạch trần lời nói dối của đối phương "Cũng không biết ai giấu giấy vẽ của tôi đi."Sau đó, mọi người phát hiện mặt tường kia đã thay đầy ảnh cưới của cô và Chu Sơ Hành.…Rốt cuộc trong hai người là ai nuôi ai thếLà ai nói không thích người đỏng đảnh nhấtBởi vì sự kiêu căng của cô ấy là nũng nịu với tôi thôi"Em muốn anh cưng em, yêu em, tuyệt đối không chùn bước.""Ngân hà lấp lánh, chỉ có em là ánh trăng."…Cô nàng đỏng đảnh x Tổng tài bá đạo, thanh mai trúc mã. Vợ Chồng Mới Cưới Chapter 1 [Cập nhật lúc 1054 22-10-2020]Đọc truyện tranh Vợ Chồng Mới Cưới - Chapter 1 với chất lượng hình ảnh HD và tốc độ tải nhanh tại Comics24h. Và nhiều bộ truyện tranh Hot nhất tại đây. Các chương mới nhất của bộ truyện tranh Vợ Chồng Mới Cưới sẽ được chúng tôi cập nhật nhanh nhất tại Comics24h. Sẽ rất tuyệt vời nếu bạn đặt Comics24h là website truyện tranh yêu thích của bạn. Hy vọng bạn sẽ đến tham gia cùng chúng tôi và trở thành độc giả truyện tranh trong cộng đồng này. Thanks! Chồng bạn chơi con vợ mới cưới của tôi – Truyện 18+FULLTruyện 18+ Chồng bạn chơi con vợ mới cưới của tôi Khi Thắng tiến về phía nàng thì mặt trước cái quần cụt đứng trước tầm mắt Quỳnh Tiên chỉ cách chừng không tới nửa thước nên cái kích thước con cặc lại có phần to và sống động hơn. Nàng có cái ao ước thầm kín là nếu lúc đó Thắng tụt quần ra thì nàng sẵn sàng dơ hai tay nắm lấy con cặc nóng hỏi đỏ hồng bóng lưỡng đó mà vuốt ve, còn rất có thể ngậm nó vào mồm mà nut nữa. Thắng uể oải ngẩng đầu lên nhìn qua cửa sổ ra khu vườn trống cằn cỗi đang nằm im lìm dưới cái nắng hè chói chang của miền bắc Texas. Một vài cuộn cỏ khô lăn nhẹ xào xạc càng tăng vẻ tỉnh lặng của một làng nhỏ. Quyển sách bệnh lý Harrison dầy cộm mở trước mặt. Anh thấy tất cả cái chán ngán phải quay trở lại với sách vở, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo! Mới cách đây chưa đầy 4 tháng, Thẳng chạy theo hạm đội đồn trú tại Sơn Trà, Đà Nẳng rút về Nam, cuối cùng tái phối trí tại Vũng Tàu. Bệnh xá Hải quan anh chưa kịp thiết lập thì lại di tản đi Subic Bay, rồi sau đó đi Guam bằng C-130 của MAC cuối cùng tạm dừng chân ở trại tị nạn Fort Chaffee. Nơi đây anh gặp gia đình Lập, bạn học cũ hồi còn ở Petrus Ký. Lên đại học thì mỗi người một ngã, thắng vào quan y, Lập đi Võ-bị Dalat. Tuy vậy họ vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Ngày Lập cưới Quỳnh Tiên, Thắng đã đi phù rể. Lần này gặp lại nhau, họ bàn sẽ cùng chờ một hội thiện nguyện bảo trợ cho cả ba người cho có bạn trong lúc lưu lạc nơi đất khách quê người. Đầu tháng 6/75 gia đình Lập và Thắng xuất trại. Một làng nhỏ 500 dân ở Sherman bảo trợ cho Thắng về đây học lại để sau này mổ một phòng mạch giúp dân làng. Căn nhà Thắng cho ở miễn phí một năm. Lập cũng nhờ sự giúp đỡ tích cực của dân làng nên có việc ở hãng làm thực phẩm đóng hợp Campell phía Bắc sông Hồng, một địa danh mà Lập và Thắng quen gọi đùa để chỉ con sông Red River chảy giữa Texas và Oklahoma. Thắng cũng được mấy ông bác sĩ làng bên tặng cho một ít sách bệnh lý để ôn luyện. Riêng Quỳnh Tiên, vợ Lập, tuy là một dược sĩ ở Saigon nhưng Anh ngữ rất lờ mờ nên cần học cái ngôn ngữ mới trước khi nghĩ đến chuyện đi làm. Những tuần mới tới đây, Lập được người làng đưa đi nhiều nơi xin việc. Thắng và Quỳnh Tiên bận thu xếp nhà cửa nên càng có dịp thân mật với nhau hơn. Nàng vốn là bạn rất thân của Quỳnh Dao em ruột Thắng, nên nàng coi thắng như anh ruột mình. Nhất là Thắng lại là một bác sĩ có thể trả lời cho nàng một thắc mắc lớn vẫn ám ảnh từ hồi lập gia đình với Lập tới nay. Dạo còn ở Saigon, vì công việc bận rộn làm ăn buôn bán nên cái ám ảnh đó bị tạm quên đi. Nàng chỉ có hai nhỏ bạn thân thiết là Bích Huyền và Quỳnh Dao. Nhưng đến khi lên Đại học thì Bích Huyền lập gia đình ngay rồi theo chồng ra Nha Trang. Còn Quỳnh Dao được bố mẹ gửi đi Pháp du học. Những bạn mới ở Dược chỉ là bạn học chứ không có cái thân thiết của bảy nằm trung học hồi xưa. Thành ra Quỳnh Tiên không còn ai để tâm sự về cái bí mật từ hội lấy Lập lúc đang học năm thứ ba được. Thắng cũng mê Quỳnh Tiên nhưng không tích cực trong việc tán tỉnh nên Lập đã cưới nàng. Lập là người đàn ông duy nhất đã cho nàng biết thế nào là đời sống tình dục. Nhưng sau khi lập gia đình cả năm mà chả có triệu chứng thụ thai Quỳnh Tiên đâm ra thắc mắc không biết bộ phận tình dục của chồng mình có bình thường hay không? Truyện 18+ Chồng bạn chơi con vợ mới cưới của tôi Thà có Bích Huyền, ở đây thì nàng còn có thể hỏi dò xem kích thước con cu của chồng nó ra sao để còn so sánh với chồng mình. Thêm một điều nữa là nàng không thấy hai hòn trứng dái của chồng đâu cả, trong khi đứa con trai ba tuổi của bà chị đã thấy rõ lủng lẳng, hai hòn đậu nhỏ rồi. Nàng hỏi Lập thì được bảo là hai hòn dái nằm trong bụng. Cái bìu dái của Lập được thì đẹp tựa phần da thịt hai bên cửa mình nàng. Lông ở góc cua rất thưa ngắn. Chính con cu khi cứng lên dài ngang với ngón tay út nàng. Quỳnh Tiên cũng không rõ như thế có phải là bình thường hay không? Nhưng thắc mắc này từ hồi ở chung với Thắng tại Texax đã khơi dậy một mối nghi ngờ là bộ phận sinh dục của Lập không bình thường như nàng vẫn nghĩ. Lý do là đôi khi nàng vô tình chạm phải chỗ kín hay thoáng nhìn thấy chỗ kín của Thắng. Lần đầu tiên, cách nay chừng một tháng trong lúc Quỳnh Tiên kiểng chân lên xếp bát đĩa vào một ngăn tủ cao thì suýt tuột tay để rout, may có Thắng trông thấh nên đỡ kịp. Anh đứng sát sau lưng nàng, hai tay vươn cao lên khỏi đầu để đỡ chồng đĩa nặng. Con cặc anh ịn sát vào phần trên mông nàng trong bộ đồ ngủ, Thắng cũng chỉ có một cái quần tây cụt bằng hàng bông mỏng, bèn trong lại không bận sì líp, nên nàng cảm thấy như có một cây súc sích đang áp lấy mông đít mình. Sự cọ xát này dù chỉ kéo dài có mấy giây đồng hồ, nhưng nàng cũng cảm thấy một luồng hơi nóng dâng lên trong xương sống, hai chân nàng như muốn sụm xuống. Mấy ngày sau đó nhân dịp sửa lại cái bàn cũ Thắng ngồi xổm dưới gầm bàn mặt ngửng lên chăm chú vào mấy con vít bắt từ chân bàn vào mặt dưới gầm bàn. Anh không dè đã để lòi ra một nửa cái bìu dái đỏ hồng với một hòn trứng dái to như quả trứng gà ra ngoài ống quần. Quỳnh Tiên đương lúi húi nhặt mấy cái vònt treo màn cửa đánh rout lăn lóc gần đấy được dịp nhìn no mắt viên ngọc quý của đàn ông mà chồng đã nói dối là nằm trong bụng. Tim nàïng đập dữ dội trong lòng ngực tưởng chừng muốn nghẹt thở trong khi nườc lồn hình như đang ứa tràn trề trong quần. Qua hai lần đụng chạm như thế, lần đầu Thắng ịn con cu vào mông, lần thứ nhì được nhìn hòn ngọc hành trong cái bì dái lòi ra ngoài ống quần nàng cũng đủ thông minh để cảm thấy một sự khác biệt giữa chồng mình và Thắng. Nàng thấy cần phải điều tra thêm chi tiết nhưng kín đáo xem cái bửu bối của Thắng nó “cây dài, đầu lớn” ra làm sao. Nàng thường có những cử chỉ săn sóc đến anh như mang nước vào phòng lúc Thắng đang học bài rồi rón rén đi ra. Có lần bạo hơn nàng để chân trần để lên chân anh trong lúc ăn trưa mà anh cũng không có phản ứng rút chân lại. Có lần trong một lúc ăn tráng miệng buổi tối có cả Lập, nàng đã bóc vỏ chuối tuột ra đến một nửa rồi ngậm đầu chuối vào miệng mà không chịu cắn ngay lại còn kín đáo liếc nhìn Thắng như thầm nói “Anh có muốn em bú cu anh hay không?” Dù sao Thắng cũng không dám quả quyết là nàng có tình ý với anh mà chỉ nghĩ là nàng muốn trêu chọc mình. Những lần Thắng tắm xong Quỳnh Tiên hay lấy cớ vào phòng tắm để dọn dẹp nàng thường phải nhặt những sợi lông đen nhánh rơi rớt trong bồn tắm, có khi dính cả vào bánh xà phòng. Những sợi lông này rất dài hơi cong queo, Quỳnh Tiên tò mò lấy thước đo thì thấy dài từ 10 đến 12 phân tây. Những sợi lông của Lập chỉ dài chừng 3 phân tây là cùng Quỳnh Tiên cũng biết đích xác là những sợi lông ấy của nàng chứ không phải là tó vì nó cứng hơn lại có góc cạnh chứ không tròn như tóc. Nàng cũng có thói quen giặt giũ quần áo vào buổi sáng để kịp phơi nắng. Thông thường quần áo dơ của cả nhà đều liệng chung vào một cái sọt mây để trong phòng tắm. Nhưng có một lần nàng vào phòng Thắng lúc anh còn ngủ thì thấy chiếc quần xì lớn liệng dưới đất nàng bèn dón dén nhặ lên để mang ra ngoài dặt một thể Nàng tò mò quan sát cái quần thì thấy mặt trước quần còn ướt, lộn trái cái quần ra thì thấy những miếng nhỏ như thạch trắng, dính bám vào phần quần ướt đó. Nàng ghé sát mũi ngửi thì thấy không phải là nước tiểu mà lại có mùi nồng rất kích thích. Nàng biết đây là tinh khí của Thắng, thè lưỡi liếm thì thấy vị rất nhạt nhẽo. So với tinh khí của chồng nàng thì tinh dịch của Thắng đặc hơn nhiều. Sở dĩ nàng biết tinh dịch của chồng loãng như nước lã vì con chim của Lập ngắn và nhỏ, lúc cứng lên chỉ dài chừng năm phân, phần cu đút vào âm hộ chỉ chừng ba phân mà sức xịt lại yếu nên tinh khí chảy ra ngoài cửa mình hết. Nước tinh dịch này không những đã loãng như nước mà lại còn không dính. Nay được dịp quan sát tận mắt và tận miệng tinh dịch của Thắng, nàng chợt thấy loé lên trong trí mình một khám phá mới chất nước của Lập chỉ là nước tiết ra từ nhiếp hộ tuyến thôi. Hơn nữa trứng dái của chồng mình đã bị teo từ nhỏ nên không còn tác dụng của một tuyến hỗn hợp nội tiết và ngoại tiết nữa, nội tiết tức là tiết ra kích thích tố nam để làm cho người đàn ông có nam tính như lông nhiều cu dài và mập; ngoại tiết tức là sản xuất ra tinh trùng. Chính chất tinh dịch trong có chứa tinh trùng mới làm cho chất này đặc sánh, chất nước ở nhiếp hộ tuyến chỉ cố pha loãng tinh dịch mà thôi. Từ hôm nhà thờ cho một cái máy may cũ thì Quỳnh Tiên quay ra sửa chữa quần áo cũ do dân làng thu góp tặng cho. Vì Thắng và Lập cao xấp xỉ bằng nhau nên nàng lôi Thắng ra đo kích thước. Thay vì nếu cứ mặc quần Tây cụt như thường lệ thì việc đo quần áo rất dễ lên đến đũng, chiều dài đũng quần thì đo từ thắt lưng xuống đến đũng quần. Hôm Thắng được nàng lôi ra đẻ đo kích thước thì nhằm đúng ngay anh đương mặc một bộ đồ pyjama rộng thùng thình. Để đo kích thước ống quần, nàng bắt Thắng đứng dạn chân ra, trong khinàng ngồi xổm trước mặt anh; tay trái giữ một đầu cái thước dây đi lên dọc theo phía trong bắp đùi rồi đến háng cho đến khi mu bàn tay nàng chạm vào bìu dái của Thắng kiến anh hết sức nhột nhạt hai hòn trứng dái muốn thót vào trong bụng. Đến giai đoạn đó đũng quần Thắng vẫn phải đứng dạng chân ra như cũ. Quỳnh Tiên đứng bên phải anh, người hơi cúi xuống tay trái cầm một đầu thước giây giữ ở khoảng giữa thắt lưng anh, tay kia cầm phần thước giây còn lại di chuyển từ phíd sau mông đít luôn dưới đũng quần hướng về phía trước bụng. Trong khi di chuyển bàn tay phải dọc theo cái thước, bàn tay trái phải vuốt nhẹ vào cái bìu dái mà lần này thì không còn chuyện đụng bằng mu bàn tay nữa mà là vuốt nhẹ bằng chính lòng bàn tay. Thắng tuy mang tiếng là mặc quần áo ngủ cẩn thận nhưng lại không có quần lót nên Quỳnh Tiên có thể sờ rõ cái bìu dái với hai hòn trứng dái; mặc dù nàng chưa có can đảm mà dùng ngón tay nắn thử xem nó hình thù đích thực ra sao, nhưng có điều hiển nhiên là chồng mình thiếu cái này. Nàng cũng ước lượng là nó to như trứng chim cút lớn vậy. Ngay khi Quỳnh Tiên chạm vào hai hòn trứng dái, thì người Thắng như cứng lại không còn tự thủ được nữa cả con cặc dài như một cán cờ dựng đứng lên đâm thẳng về phía trước. Cũng vừa lúc đó bàn tay phải nàng trên lộ trình từ dưới háng đi ngược lên phía bụng anh sau khi phớt qua cái bìu dái vừa trờ tới. Một phần vì lòng bàn tay “vì ngón trỏ và ngón tay cái hãy còn đang cầm cái thước giây” chạm ngay vào phần bụng và mặt dưới đầu cặc. Quỳnh Tiên giật mình nhìn xuống thấy cái đầu cu đỏ hồng, bóng loáng nước dâm nổi bật qua lớp vải quần bị thấm nước đã trở thành trong suốt như giấy bóng kính! Nàng rụng rời cả tay chân đ1nh rơi cái thước giây xuống đất. Nàng vội cúi xuống nhặt lên nhưng vì còn đứng sát bên hông Thắng nên má trái nàng lại chạm vào đầu con cặc ướt ấy. Nàng cảm táh6y cái đầu cặc của Thắng mềm mà lại cứng, tròn nhẫy những nước dâm. Điều nàng xúc động nhất là từ hồi lấy chồng chỉ biết con chim bé xíu của chồng, bây giờ nàng mới biết là con cặc cua Thắng lớn hơn gấp bội. Nàng chạy vội ra khỏi phòng Thắng nói vói lại “Thôi trễ rồi, phải đi làm cơm chiều!” Tuần lễ sau đó Thắng đi chợ với Quỳnh Tiên. Khi về đến nhà nàng mới biết là quên chìa khoá, mà Thắng thì còn đưng bưng túi đồ ăn nặng, nếu khom lưng đặt túi đồ ăn xuống thì trái cây trong túi sẽ vương vãi tứ tung, phải mất công nhặt. Thắng bèn bảo nàng lấy giùm chìa khoá trong túi quần tây đang mặc. Túi quần tây đằng trước phía tay mắt lại sâu, quần lại hơi rộng vì đồ bố thì chừa sửa lại nên khi nàng đứng sau lưng anh thọc bàn tay phải vào để lấy chìa khoá nhưng tìm không thấy nên phải khoắng ra tứ phía… vô tình đã ch5m vào bửu bối của Thắng. Tuy nhiên vì anh chàng còn mặc quần lót bên trong nên nàng chỉ cảm thấy đó là một đùm rất bự chiếm đầu một lòng bàn tay vì nàng đã tò mò vuốt nhẹ lên cái bửu bối đó. Chiều dài của cái xúc xích thiên tạo đó tuy còn ở trong trạng thái bình thường cũng dài hơn chiều ngan của lòng bàn tay nàng. Cả hai người đều giật mình nhưng vì không ai nhìn thấy mặt ai, nên cũng đỡ ngượng. Thắng vội xin lỗi – Ấy quên, chìa khoá ở túi sau! Rồi anh ỡm ờ nói tiếp – Chìa khoá phía trước dùng để mở cái khác! Từ những khám phá về con cặc của Thắng với hòn trứng dái bằng mắt, bằng mu bàn tay, rồi đến một phần lòng bàn tay, từ cái khứu giác hôi nồng của tinh dịch, cái vị giác của chất tinh tuý the the này Quỳnh Tiên ao ước một ngày nào đó được nhìn tận mắt, sờ vuốt bằng hai tay, nếm tận miệng, cả miệng ngang lần miệng dọc cái bửu vật đó. nàng nghĩ cần phải triển lãm “hàng họ” của mình trước xem anh chàng phản ứng thế nào. Lúc đó là ba giờ chiều một ngày cuối hạ trời miền Bắc Texas vẫn còn oi bức. Quỳnh Tiên mặc một cái quần tây cụt ngắn rất chật, ngắn đến tận bẹn, để lộ ra cặp đùi thon dài và chắc, đồng thời cũng làm nổi hai mông đít ở phí sau. Phía trước mặt nếp giữa đũng quần ép chặt lấy khe lồn lõm xuống làm hai má lồn hai bên nổi u lên rất nay. Màu lông đen cũng mờ mờ ẩn hiện sau lớp vải quần trắng. Áo nàng mặc rất rộng cổ, màu đỏ, không có cánh tay để hớ ra một bụi lông nách rất xum xuê. Nàng bước vào phòng Thắng, lúc đó chàng đang đứng nhìn bâng quơ qua cửa sổ, nghĩ đến tương lai mịt mù của đời mình. – Anh Thắng, coi hộ cái bộ quần áo nàng em mới sửa, có được không? – Quỳnh Tiên nhí nhảnh hỏi. Thắng quay lại, bàng hoàng với cái đẹp tươi mát của Quỳnh Tiên. Từ hồi Lập với vợ về ở chung với chàng đến giờ. Thắng lúc nào cũng giữ lễ nghi không bao giờ dám nhìn thẳng và lâu vào mắt vợ bạn như lần này. Anh thấy nàng vẫn trẻ trung như hồi còn con gái, cặp mắt to đen lánh, đôi má bầu bĩnh, và nhất là cặp môi mỏng mà anh cho là rất đậm. Đôi vú lớn ẩn hiện sau lớp áo mỏng mặc dầu không mang nịt vú mà vẫn chắc chứ không chảy xệ tuy nàng đã 29. Những ý nghĩ đen tối có lẽ vẫn nằm trong tiềm thức của anh nay được dịp bùng lên dữ dội. Mớ lông nách xum xuê làm anh nghĩ ngay đến bộ lông rất rậm trên gò vệ nữ của nàng. Ít nhất cũng phải rậm rạp như vậy… Rồi đến đôi môi rất mỏng cũng phải tương xứng với cặp má lồn rất mủm mĩm phần da thịt nằm hai bên khe lồn và bẹn chắc sẽ chiếm đầy vun cả lòng bàn tay mình. Rồi còn bộ vú lớn chình ình ngay trước mặt kia nữa. Thắng tưởng tượng sẽ đứng sát sau lưng nàng nứng lên anh sẽ bảo nàng tụt quần xuống, chổng mông lên, ưỡn đít để mặt lồn hướng thẳng vào phía sau để anh có thể đút cặc vào sâu trong lồn nàng đến tận gốc. Với ý nghĩ đen tối đó, con cặc Thắng nở to và dài rất nhanh trong chiếc quần tây cụt ống nếu ngồi hơi dạng ra một chút thì cái đầu rùa sẽ lòi ra ống quần bên trái rồi. Anh vội bắt chéo hai chân lại. Quỳnh Tiên nhắc – Làm gì mà như người mất hồn thế? Thắng như chợt tỉnh đáp – Thì đẹp quá, hớp hồn người ta rồi, chứ còn tại sao nữa! Nói xong anh chợt hối hận đã nói quá bạo với vợ bạn, anh vội chữa – Hôm nay được nhìn kỹ Quỳnh Tiên, anh thấy em chẳng đổi thay gì so với hồi còn đi học với Quỳnh Dao cả. Anh nhận xét thêm con gái một khi lấy chồng thường có tướng đàn bà dù là chưa sanh đẻ cũng vậy. Có lẽ do kích thích tố của chồng ngấm sang, ca dao đã có câu “gái phải hơi trai như thài lài gặp cứt chó!” tức là cơ thể còn nẩy nở thêm nữa. Mà anh thấy Quỳnh Tiên không sồ sề tí nào. Quỳnh Tiên liên tưởng đến chuyện khám phá ra tinh dịch của Thắng hôm nào mà nàng nhân đó so sánh với nước nhiếp hộ tuyến của chồng bèn nói – Em nghĩ anh Lập không có tinh trùng nên đâu có kích thích tố nam nào ngấm được vào người em đâu! Chắc là vì thế em mới bị hiếm muộn? Thắng hỏi vặn lại – Làm sao em biết là anh ấy không có tinh trùng? – Thì tại vì cái nước tiết ra nó lỏng như nước lả chứ không đặc seat. Suýt nữa thì nàng buột miệng “như của anh” may mà nàng hãm lại kịp. Nàng lại tiếp – Mà không hiểu vì sao trong những lần gần nhau cái nước tinh dịch ấy chảy ra hết bên ngoài cửa mình, chứ không chảy vào trong người em, con chim của anh ấy dài bằng ngón tay út không biết có ngắn quá không? Có lẽ vì vậy mà không chảy vào trong được? Thắng đáp với giọng của một thầy thuốc – Phải thí nghiệm tinh trùng mới có thể quả quyết là tinh dịch có khả năng làm thụ thai. Nhưng em cũng có lý phần nào “ở chỗ nếu tinh dịch chảy ra ngoài hết thì cũng không thể thụ thai được. Vì thế dương vật phải đủ dài to và cứng để xịt được tinh dịch vào ngay cổ tử cung mới được. – Em không tin chuyện hiếm muộn là lỗi ở em, anh Thắng ạ. Lấy anh ấy đã 5 năm rồi còn gì. Bữa nào phải nhờ anh khám giùm cho anh ấy xem sao. Thắng tò mò hỏi thêm – Những lần gần anh ấy em có cảm giác thích thú gì không? Vì nếu có khoái cảm thì chất đặc bình thường vẫn nút chặt cổ tử cung mới loãng ra để cho tinh trùng vào lọt chui qua cửa tử cung được. …Sắc trời tối dần, ánh đèn cũng nhập nhoạng dần lãm nghệ thuật quốc tế luôn có truyền thống tổ chức một buổi đấu giá từ thiện ngay trong đêm, vô số người đều trông chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn ngoài, màn đêm đã buông xuống, bầu không khí trong sảnh vô cùng sôi cùng, mức giá cao nhất được đấu giá thành công là ba mươi triệu, cũng là một tác phẩm của họa sĩ người Trung hành lang, người đại diện ngẩng lên vẫn không thấy bóng dáng Lương Kim Nhược đâu "Sắp hai tiếng rồi đấy, lúc cô về khách sạn có thấy cô ấy không?"Trợ lý nhỏ giọng đáp "Có ạ.""Ở khách sạn mà còn chưa đến? Tranh của cô ấy vừa được tranh giá tận ba mươi triệu. Lần này không lộ mặt thì phí lắm!""Lúc em đi thì trong phòng có một người đàn ông."Nghe vậy, người đại diện lắc đầu "Không đời nào, mắt nhìn của bà cô tổ này cao lắm. Chắc không phải cô đang cố tình lươn lẹo gì đấy chứ?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Thật mà ạ, lúc ấy em còn đang quay phim cho chị Nhược nữa cơ, còn chưa quay xong..." Trợ lý nào dám giấu diếm, lập tức đưa video cho đại diện lý và đại diện đều có thẻ phòng khách ấy trợ lý giơ di động bước vào, bởi vì trong phòng không bật đèn lớn nên vừa vào đã quay được chính đại diện lăn lộn trong giới lâu rồi, đã từng xem không biết bao nhiêu video hỗn loạn, chứ nói gì đến video có độ phân giải sắc nét thế video, cả phòng chỉ mở một dải đèn led, có hai người đứng trước cửa sổ sát đất. Lương Kim Nhược tựa lưng vào cửa sổ, mái tóc dài buông lơi, nửa gương mặt đẹp đẽ rạng ngời lộ qua bả vai người đàn ông trước điểm là… người đàn ông đang chắn trước mặt trung, cao này đeo giày da mặc vest được cắt may vừa vặn, nắm chặt cổ tay Lương Kim Nhược, dáng người thon dài, đùi phải chen vào giữa hai chân cô, đè lên cửa thủy ngờ vừa vào khúc dạo đầu đã nổ mạnh như vậy, người đại diện cũng sững cả tới khi người đàn ông bất chợt quay đầu lại, sườn mặt bị ánh đèn lờ mờ chiếu rõ, góc cạnh rõ ràng, mũi cao môi mỏng, giọng nói lạnh như băng."Ra ngoài."… Người đại diện lùi lại mấy bước mới nhớ ra người kia đang nói với trợ lý cầm máy quay lúc đó chứ không phải với nữa bây giờ còn cách cả cái màn thế không biết? Khí thế nói chuyện không phải dạng vừa đại diện hắng giọng một tiếng, che giấu vẻ xấu hổ "Anh ta… vẫn đang ở trong phòng à?"Trợ lý đỏ mặt "Chắc thế ạ."Hai người đi thẳng đến khách sạn, cửa phòng đóng chặt, người đại diện do dự cả nửa buổi trời, cuối cùng vẫn cầm thẻ phòng ra mở ngoài không một bóng người."Sao hai người lại về đây?"Lương Kim Nhược đi chân trần từ phòng ngủ ra, dẫm lên mặt thảm tối màu càng tôn lên làn da trắng nõn, bóng loáng như luồng ánh mắt sáng quắc lập tức đổ dồn lên người Kim Nhược nhanh nhẹn đóng cánh cửa phía sau đại diện đang muốn hỏi người đàn ông kia là ai thì lại phát hiện Lương Kim Nhược đang mặc áo tắm, thế là lại tỉ mỉ nhìn cô từ trên xuống dưới một Kim Nhược vừa tắm xong, tóc xõa sau đầu, đai áo tắm lỏng lẻo để lộ xương quai xanh trắng nõn. Cô vươn tay buộc tóc, lộ ra một đoạn cổ đỏ trên đó rất rõ ràng."Không biết da em non thế nào à? Sao lại làm mạnh bạo thế." Vẻ mặt người đại diện phức Kim Nhược rụt tay về, làm như không có việc gì "Nghĩ đi đâu thế hả? Bọn em bàn chuyện thôi."Người đại diện lườm dấu vết trên cổ cô."Bàn chuyện trên giường à?"Trợ lý cũng gật đầu phụ họa, trông tư thế kia còn có thể bàn chuyện gì được? Có thế nào thì chắc cũng chẳng phải bàn tới chuyện mua tranh đâu. Vừa nhìn đã biết vô cùng kịch liệt."...""Người này là ai thế? Chắc không phải có khuynh hướng bạo lực đấy chứ?"Lương Kim Nhược hừ một tiếng, kiêu căng nói "Em cũng cắn lại mà!"Người đại diện câm sức lực này của em, nói không chừng trong mắt người ta chỉ được coi là hôn môi ấy nghiêm mặt "Anh ta đi rồi à?"Lương Kim Nhược nói dối với vẻ mặt tỉnh bơ "Đi rồi. À đúng rồi, đêm nay em về nước."Sự chú ý của người đại diện bị dời đi "Sao tự nhiên lại muốn về? Không phải kế hoạch là tháng sau về à?"Cô ấy là người đại diện họa sĩ của Lương Kim Nhược, cũng đã quen biết cô nàng này ba lần đầu tiên gặp nhau, cô ấy đã choáng ngợp như gặp người trời, phản xạ nghĩ ngay đến việc Lương Kim Nhược nên nhập giới người mẫu mới phải. Từ ngũ quan đến tỉ lệ dáng người đều hoàn mỹ không chút tì vết, trời sinh nên theo con đường hàng xa xỉ hoặc là thời trang định chế cao tiếc, bà cô tổ này một lòng chỉ thích vẽ tranh, còn mắc bệnh công chúa đầu người đại diện tuân theo nguyên tắc sở hữu gương mặt như vậy thì hơi đỏng đảnh cũng là chuyện bình thường’. Về sau mới phát hiện, Lương Kim Nhược hoàn toàn có vốn liếng để kiêu thân từ gia đình hào môn trong nước, mẹ ruột còn là ảnh hậu được giải thưởng quốc tế năm căng tí thì đã làm sao!"Tạm thời em không định vẽ tranh nữa." Lương Kim Nhược gảy móng tay, bình tĩnh nói "Em phải về kế thừa gia nghiệp.""...""Thật đấy."Nghe cô nói nghiêm túc như vậy, người đại diện cũng chỉ có thể đau đớn tỏ vẻ ủng hộ "Được rồi, thế để chị đi mua vé cho em."Lương Kim Nhược "Không cần đâu, em có máy bay tư nhân rồi."Dùng ké của người khác, không dùng thì phí của trời đại diện "?"Ở đâu ra cơ?Tuy rằng con người Lương Kim Nhược kén cá chọn canh, ánh mắt lại cao, nhưng lựa chọn cơ bản nhất của cô luôn là nói được làm đại diện và trợ lý thấy cô vội vàng sốt ruột muốn rời đi thì liền ở lại khách sạn định giúp đỡ thu dọn. Mà đúng lúc này, phòng trong lại chợt có tiếng tới khi cửa phòng ngủ mở ra lần nữa, thấy người đàn ông trong video bước ra, người đại diện mới đoán được lai lịch của chiếc máy bay tư nhân từ đâu mà ra.…Khi Lương Kim Nhược hạ cánh xuống Bắc Kinh thì trong nước đã là chập mở di động, gửi tin nhắn cho cô bạn lúc ngồi dưới lầu chờ đợi, Lương Kim Nhược uống một tách cà phê, từ chối cánh đàn ông từ bốn phía lân la làm quen và hai tờ giấy viết phương thức liên vừa quay đầu lại, Tô Ninh Dung lập tức choáng Kim Nhược rất xinh đẹp, Tô Ninh Dung là bạn từ nhỏ nên đương nhiên biết điểm này. Nhưng giờ cô còn đẹp hơn, đánh mắt qua là chỉ thấy dáng người cô nóng bỏng yêu kiều, làn da trắng như nhìn lên trên, gương mặt tươi đẹp chói lòa, lay động lòng nay cô mặc một chiếc váy rất đơn giản, có thể thấy cô đã gắng sức khiêm tốn lắm rồi, nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt như có như không của những người Ninh Dung đi tới "Ngồi máy bay lâu như vậy mà mặt vẫn xinh xắn tràn đầy tinh thần. Cậu bảo dưỡng kiểu gì thế?"Tuy rằng nịnh hót rất thô bỉ, nhưng nhìn chung phải xem do miệng ai thốt ra Kim Nhược nhướng mày "Trời sinh đấy."Cô cầm túi xách, đeo kính râm lên "Đi thôi, không biết mọi người đã quên mất tớ chưa nữa.""Có tin giờ tớ đăng vòng bạn bè một cái là chưa tới nửa tiếng đồng hồ cậu sẽ lên hot search không hả?" Tô Ninh Dung nguýt mắt Kim Nhược không nhịn được mà bật cười."Nếu các cậu ấy biết cậu về rồi thì chắc sẽ nổ tung lên mất." Tô Ninh Dung cười nhạo "Tớ vẫn còn nhớ trận gió tanh mưa máu lần trước đấy."Lời này hoàn toàn không giả dối chút bộ con em trong giới thượng lưu của Bắc Kinh hầu như đều quen biết nhau. Đương nhiên, cũng có người không tiếng tăm gì, nhưng cái tên Lương Kim Nhược thì ai cũng biết cần là nơi cô xuất hiện, đảm bảo sẽ xinh đẹp lấn áp tứ phía tám Kim Nhược chính là viên minh châu sáng nhất Bắc minh châu có mặt, những người khác đều là huỳnh thạch lập lòe ảm đạm. Minh châu đi suốt sáu năm ròng, ánh sáng dư lại cũng tồn tại suốt cả sáu năm chỉ trong giới con em thượng lưu, cả trên mạng cũng của Lương Kim Nhược là ảnh hậu, là nữ thần trong mộng của rất nhiều người. Thành ra bản thân Lương Kim Nhược cũng từng được mời làm diễn viên khách mời trong vài bộ điện ảnh từng đoạt giải rằng từ đầu tới cuối cô chỉ xuất hiện tổng cộng không tới nửa giờ, nhưng lại khá nhiều fans, còn có danh hiệu công chúa nhỏ’.Mệnh cô tốt từ bé, nếu nói đến độ phô trương thì không ai qua mặt cô rằng cô nàng này xinh đẹp, tính tình thì đỏng đảnh, mọi người thầm không vừa mắt, nhưng nhìn chung khắp Bắc Kinh cũng không có thiên kim danh viện nhà nào có thể tham gia tiệc do Lương Kim Nhược tổ chức mà không lấy làm vinh dự, đã thế còn hoặc vô tình hoặc cố ý học đòi theo cô, ví như túi xách, trang phục, thậm chí cả cách trang điểm…Lương Kim Nhược vừa mua cái gì mới là phần mềm mua sắm trên di động của mọi người đều sẽ tất bật."Lần này về mấy ngày thế?" Tô Ninh Dung chuyển đề tài."Không đi nữa." Lương Kim Nhược thờ ơ Ninh Dung sửng sốt "Cậu cũng nghe tin bà rơi vãi kia của cậu sắp đính hôn rồi à?""Mấy ngày nữa ấy gì." Lương Kim Nhược tiện tay lật tạp chí trên xe "Đối tượng đính hôn là anh kia nhà họ Vương hả?""Ừ, hình như hồi xưa còn từng theo đuổi cậu đấy. Nhưng mà bây giờ còn xấu hơn ngày xưa nữa." Tô Ninh Dung là một tín đồ cuồng nhan cùng Lương Kim Nhược cũng lục được trong trí nhớ một gương mặt vuông chằn chặn."Xứng quá mà." Cô cười."Bị cô ta nghe được chắc tức muốn chết luôn." Tô Ninh Dung cười khẩy "Nhưng lần này cậu về, có vài người sợ là trước khi đính hôn còn bị mất ngủ mất thôi."Thật ra ở Bắc Kinh này, những drama trong nhà họ Lương cũng chẳng nhiều nhặn gì, chỉ là, nhờ có nhân vật chính mà độ chú ý rất gia sản lớn như vậy, sao có thể chắp tay nhượng cho người ta Kim Nhược cười tủm tỉm, dáng vẻ xinh đẹp mà cao ngạo."Bọn họ mất ngủ thì tớ vui rồi."…Vẫn còn đang trên đường mà Tô Ninh Dung đã đôi câu ba lời bố trí xong hành trình "Tớ bảo Thẩm Trì đến nhà hàng trước rồi, chúng ta tới là có thể ăn luôn."Lương Kim Nhược thuận miệng hỏi "Có mình anh ấy thôi à?"Tô Ninh Dung gật đầu "Ừ, vừa rồi còn đang hẹn hò cơ, tớ bảo anh ấy đừng dẫn bạn gái theo rồi."Lương Kim Nhược không còn gì để nói "Anh ấy không dám đâu.""Trước mặt cậu thì làm gì dám làm càn." Tô Ninh Dung nhấn màn hình mấy cái, khẽ thốt lên "Xem ra không cần tớ đăng vòng bạn bè thì cậu cũng đã lên hot search rồi này."Đầu bảng hot search chính là tin tức từ triển lãm nghệ thuật quốc tranh được bán ra với giá cao tới ba mươi triệu kia đã bị cả mạng biết, tác giả chỉ để lại tên và quốc Ninh Dung chắt lưỡi "Tớ thấy ấy mà, nếu cậu vẽ thêm vài năm, tăng giá thị trường một chút thì không chừng sau tám mười năm nữa thôi là số tài sản của cậu hoàn toàn có thể vượt mặt ba cậu luôn.""Thì vẫn là của tớ." Lương Kim Nhược cười mỉa mai "Tớ sẽ không chắp tay nhường thứ thuộc về mình cho kẻ khác đâu.""Tiền ấy mà, càng nhiều càng tốt." Tô Ninh Dung lại nói "Đại tiểu thư mười ngón không dính nước xuân như cậu, cầm bút vẽ tranh còn được, chứ bỗng nhiên muốn đổi ngành sang kinh doanh thế này, nếu muốn vượt qua bọn họ, chi bằng tìm một người học hỏi kinh nghiệm đi?""Tìm các cậu đấy thôi." Lương Kim Nhược đá lông nheo với cô bạn."Tớ tự mình biết mình, cậu chủ phong lưu Thẩm Trì kia thì lại càng không được." Tô Ninh Dung vỗ tay "Tới Nghiễm Hòa Quán ăn cơm trưa đi!""Dù tiền bán đấu giá được chuyển về thì cũng là chuyện vài tháng sau.""Gần ngay trước mắt... Chu Sơ Hành." Nhắc tới người này, Tô Ninh Dung hỏi "Đúng rồi, hình như mấy năm nay cậu không gặp anh ấy nhỉ?"Bàn tay đang lật tạp chí của Lương Kim Nhược khựng chỉ gặp, mà còn trộm ngồi máy bay tư nhân của anh về nước nữa do cô xúc động nhất thời. Nhưng nói cho cùng vẫn là cô thiệt thòi mà, lỗ nặng ấy Ninh Dung "Cậu sẽ không quên Chu Sơ Hành là ai đấy chứ? Hai người còn đính hôn miệng từ nhỏ…"Lương Kim Nhược cắt ngang "Không quên."Tô Ninh Dung "Thật không đấy?"Lương Kim Nhược "Chu Sơ Hành, ứng cử viên thừa kế nhà họ Chu, tổng giám đốc Trung Thế, người xếp top đầu trên bảng xếp hạng những người giàu có."Tô Ninh Dung không ngờ cô còn có thể tuôn ra một tràng như vậy, ngạc nhiên nói "Nhưng chắc anh ấy đã quên cậu là ai rồi.""...""Giờ phải gọi người ta là tổng giám đốc Chu, không cùng cấp bậc với bọn mình. Lần trước Thẩm Trì gặp anh ấy một lần, đăng lên vòng bạn bè, kết quả một hàng bình luận dài đều gọi anh ấy là ông xã đấy."Tô Ninh Dung mở Wechat ra, nhấn vào vòng bạn bè của Thẩm Trì, đưa cho Lương Kim Nhược xem."Kỹ thuật chụp ảnh chẳng ra gì." Lương Kim Nhược đánh là vậy thì cô cũng chỉ cần liếc mắt đã nhìn thấy người đàn ông ngay chính Kim Nhược nhận ra hơn một nửa những người xung quanh, đều là các ông lớn tiếng tăm lừng lẫy trong đủ các ngành sản xuất, trông có vẻ là xã giao thương chỉ nhìn khí chất và gương mặt thì Chu Sơ Hành đứng ở đó quả thực là hạc giữa bầy anh thanh thoát lạnh nhạt, rõ ràng không nên đứng ở hoàn cảnh như vậy, nhưng chẳng hiểu sao lại hòa hợp với sự xa hoa lãng phí xung quanh đến dưới còn có bình luận của Thẩm Trì [Các em gái, đừng hỏi làm gì, anh đây nhát gan, không hỏi được phương thức liên hệ đâu.]Lời này đương nhiên là Kim Nhược không xem được bình luận của người khác, nhưng có lời này của Thẩm Trì là biết “giá thị trường” của Chu Sơ Hành tốt đến nhường nào."Thấy chưa?" Tô Ninh Dung ghé tới, nhìn người mình vừa bàn tán trong ảnh "Không lừa cậu đúng không."Lương Kim Nhược hừ một tiếng "Nhìn không rõ."Tô Ninh Dung hoài nghi cô bạn mình vẽ tới nỗi hỏng mắt rồi."Nhưng tính ra tớ chưa từng nghe có cô gái nào tiếp cận anh ấy thành công cả. Ngay cả bao nhiêu tiệc tùng như vậy cũng chưa từng mời bạn nữ khiêu vũ. Giờ em trai anh ấy cũng đính hôn rồi, cậu nói xem, hay phương diện kia của anh ấy không được nhỉ?"Lương Kim Nhược ngẫm nghĩ "Chắc là được đấy."Tô Ninh Dung không thèm để ý "Trước kia cậu còn dám xuống tay với anh ấy… À, tớ quên mất, trước kia cậu từng nói Chu Sơ Hành là đồ lòng dạ hẹp hòi, xem ra không tìm anh ấy được rồi.""... Tớ có nói thế à?""Cậu có nói.""Rốt cuộc trước kia cậu làm gì anh ấy thế?"Lương Kim Nhược chớp chớp hàng mi dài "Có làm gì đâu."…Tiền thân của Nghiễm Hòa Quán là một phủ đệ của quan viên, giờ thành câu lạc bộ tư nhân, không hề sửa sang phong cách quá mức, vẫn giữ nét cổ kính như kiện để được vào câu lạc bộ rất hà khắc, bình thường đều phải đặt nhiên, có vài người không khi xuống xe, Tô Ninh Dung nhắn cho Thẩm Trì mấy tin nhắn đều không thấy trả lời, ngay cả gọi điện thoại cũng không thông."Không phải chứ? Dám cho bọn mình leo cây à?" Cô ấy nổi Kim Nhược sợ gặp phải người quen nên dứt khoát đeo khẩu trang lên, lúc này cũng thấy lờ mờ không hiểu "Anh ấy không khốn nạn đến thế chứ."Tuy rằng Thẩm Trì không đáng tin cậu, nhưng không đến mức đùa giỡn hai người trong trường hợp thế nhiên, vừa vào cửa thì điện thoại đã gọi được, bên kia vội vàng báo tên phòng bao rồi cúp máy, cứ như chắp nối ngầm Kim Nhược chưa phải đợi lâu như vậy bao giờ, đã bắt đầu thầm phán vài loại khổ hình cho Thẩm Trì dưới đáy lòng…Trừ khi anh ấy chuẩn bị bất ngờ gì đó để nghênh đón, nếu không cô tuyệt đối không tha thứ đâu!Bồi bàn dẫn hai người vào trong, khi ngang qua đình viện, có một phòng bao để cửa mở, Lương Kim Nhược hờ hững đánh mắt nhìn qua, sau đó giật Chu Sơ Hành cũng ở đây?Anh ngồi sừng sững bất động nơi đó, dáng người cao ngất, hoàn mỹ đến nỗi không thể bới lông tìm vết, lại thêm mặt mày tuấn tú khiến cho nữ hầu đang châm trà bên cạnh xuân tâm nảy Ninh Dung vẫn đang nghe điện thoại "Giục cái gì mà giục, đến rồi...""Chiêu Chiêu ấy à?""Đương nhiên là đi cùng em."Trong quán vốn rất yên tĩnh, giọng của Tô Ninh Dung lại không Chiêu là tên ở nhà của Lương Kim Nhược, chỉ có rất ít người được cho phép gọi cô như thế, đa số người khác không có cơ hội đàn ông trong phòng bên kia như nghe được, quay đầu nhìn về phía bên Kim Nhược ra vẻ bình tĩnh dời ánh mắt đi, bàn tay chột dạ kéo khẩu trang lên trên, hoàn toàn che khuất gương mặt bằng lòng bàn tay của thật, sao người này về nhanh Ninh Dung vừa quay đầu đã bị dọa cho nhảy Kim Nhược thúc giục "Đi mau."Đi được vài bước rời khỏi chỗ đó, cô mới kéo khẩu trang xuống thở phào một hơi. Chỉ cần động tác đủ nhanh thì anh sẽ không nhìn ra là cô Ninh Dung đang muốn nói gì đó thì lại nhận được điện thoại, thấy cái tên trên màn hình, cô ấy nghi hoặc nghe máy. Ba giây sau…"Tìm cậu này."Cô ấy đặt thẳng di động lên tai Lương Kim Kim Nhược nghe thấy người đàn ông đầu kia điện thoại chậm rãi gọi tên mình."Lương Kim Nhược.""Che gì mà che?"…Lời tác giảMùa xuân tới rồi, thích hợp ăn đường. Tác oai tác quái x tổng tài, thanh mai trúc mã, cưới trước yêu sau, ngọt văn

truyện 18 vợ chồng mới cưới