sống ở mỹ dễ hay khó

Mong có vài ý chia sẻ cùng các bạn đọc. Đi Mỹ được cứ đi, đóng thuế được cứ đóng, học được cứ học, giấc mơ Mỹ nằm ở chỗ bạn dám lao ra ngoài đi cày thuê cuốc mướn. Đi rồi sẽ sợ, sợ rồi muốn về, nhưng ở quen rồi bảo về sẽ không ai dám mặc dù than ầm trời luôn. Xem 8,910. Bạn đang xem bài viết Sống Ở Mỹ Dễ Hay Khó? được cập nhật mới nhất ngày 31/07/2022 trên website Daitayduong.edu.vn.Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những Xin chào các bạnHôm nay mình muốn kể về chuyện mua nhà ở MỹLike & Subscribe để mình có thể làm thêm các video về cuộc sống ở Mỹ. Cảm ơn các bạn#mỹ # Sống ở Mỹ dễ hay khó tùy người, tùy hoàn cảnh, tùy tâm thế. Nhưng nền tảng khách quan Mỹ là dễ sống, tùy mình ghép cái hoàn cảnh chủ quan của mình vô đó nó khớp đến đâu. Với một mảnh đất phì nhiêu, nhưng cái cây không biết hút dưỡng chất từ cái phì nhiêu ấy thì cái cây ấy vẫn vật vã, vẫn không tương thích nổi, không lớn nổi và có thể chết. Thành phần những người Việt định cư Mỹ sau này hầu hết là theo quy chế di dân. Bảo lãnh như cha mẹ bảo lãnh con. Anh em bảo lãnh lẫn nhau, chồng bảo lãnh vợ. Do vậy điều kiện vật chất đỡ hơn rất nhiều. Tuy nhiên, cũng có không ít người thiếu kiến thức tối thiểu Site De Rencontre Sans Email Gratuit. Là quốc gia nằm trong “top đầu” trên thế giới về mặt kinh tế, thu hút hàng triệu người nhập cư khắp nơi, trong đó có Việt Nam, nhưng thực tế sống ở Mỹ khó hay dễ? Liệu có nên đi Mỹ sống. Sống ở Mỹ không khó cũng chẳng dễ mà nó phụ thuộc vào hoàn cảnh và tâm thế của chính bạn. Xét về mặt xã hội, phúc lợi, cơ hội việc làm thì nơi đây có thể nói là khá “dễ sống”, tuy nhiên để “sống được”, bạn buộc phải cố gắng rất nhiều để có thể thích ứng. Cuộc sống người Việt ở Mỹ cũng vậy, có người cảm thấy xứ Mỹ là thiên đường, cũng có người xem đây tựa địa ngục. Với những “chướng ngại” mà hầu như một người Việt Nam “chân ướt chân ráo” nhập cư vào Mỹ cũng chắc chắn phải đối mặt dưới đây, chúng tôi hy vọng bạn sẽ tự mình trả lời được câu hỏi nan giải “Có nên đi Mỹ sống” Cuộc sống người Việt ở Mỹ Trở ngại về bằng cấpCó nên đi Mỹ sống nếu không rành tiếng Anh?Tài chính – tín dụng Nỗi lo lớnBằng lái & kỹ năng lái ô tô khi định cư Mỹ“Cú sốc” văn hóa ứng xửỞ Mỹ sợ nhất là nạn phân biệt chủng tộc Cuộc sống người Việt ở Mỹ Trở ngại về bằng cấp Hầu như tất cả những bằng cấp tại Việt Nam đều “không tương thích” với hệ thống giáo dục ở Mỹ, kể cả bằng lái xe, ngoại trừ một số ngành hiếm hoi như mỹ thuật, kỹ thuật công nghệ,… Do đó, khi sang Mỹ định cư, bạn phải chấp nhận mười mấy năm đèn sách của mình tại quê nhà xem như đổ sông đổ biển. Đây cũng chính là điều khó khăn khủng khiếp nhất, một cú sốc tâm lý trong cuộc sống người Việt ở Mỹ mà bạn buộc phải đối mặt và vượt qua. Và trên thực tế, có không ít người đã bỏ cuộc, buông xuôi ngay từ bước đầu tiên này. Sang Mỹ định cư và làm việc – Nên hay không? Có nên đi Mỹ sống nếu không rành tiếng Anh? Sống mấy chục năm tại quê nhà, xem tiếng mẹ đẻ như “cái miệng” của mình, giờ đây bỗng dưng mọi giao tiếp hàng ngày đều phải sử dụng một ngôn ngữ xa lạ. Nếu bạn nghe nói được tiếng Anh thì còn đỡ, còn không thì đột nhiên trở thành người “khiếm thính”, từ việc hỏi đường cho đến việc đi siêu thị mua miếng thịt, bó rau, cũng thấy quá đỗi nhiêu khê. Tài chính – tín dụng Nỗi lo lớn “Điểm tín dụng ngân hàng” là một khái niệm hoàn toàn xa lạ với người Việt, tuy nhiên ở Mỹ thì đây lại là nền tảng cho mọi thứ. Bạn muốn mua nhà, mua xe, mùa đồ dùng trả góp ư? Bạn buộc phải có điểm tín dụng. Và để có một điểm tín dụng cao, bạn buộc phải tiêu tiền, phải trao đổi hàng hóa, phải chi trả mọi thứ đúng hạn. Nhưng khi mới đến Mỹ, với số điểm tín dụng bằng 0, bạn có thể làm được gì? Trừ khi bạn có một gia tài khá rủng rỉnh tại Việt Nam, còn nếu không thì số vốn liếng ít ỏi bạn tích cóp được ở quê nhà, khi quy sang đồng đô la Mỹ, chỉ như vài hạt cát trên sa mạc mênh mông. Tài chính, chi tiêu ở Mỹ hoàn toàn khác biệt so với Việt Nam Bằng lái & kỹ năng lái ô tô khi định cư Mỹ Tại Hoa Kỳ, ngoại trừ ở các thành phố, tiểu bang có mật độ dân cư cao, còn lại hầu hết các địa phương đều không có hệ thống giao thông công cộng tiện lợi. Vì thế, nếu không biết lái xe, chưa có bằng lái xe quốc tế thì coi như bạn… khiếm khuyết đôi chân. Chưa kể nếu tìm được việc làm mà nơi làm việc cách nhà hàng chục, hàng trăm cây số điều phổ biến ở Mỹ thì bạn phải xoay xở sao nếu không thể lái được ô tô đây? “Cú sốc” văn hóa ứng xử Quan hệ bạn bè, hàng xóm láng giềng ở Mỹ chắc chắn cũng sẽ mang đến cho bạn một cú sốc không hề nhỏ. Cuộc sống người Việt ở Mỹ cũng có thể ví von là cuộc sống của một thanh niên chân ướt chân ráo từ vùng quê hẻo lánh đến vùng thị thành bao la, thậm chí còn gay gắt hơn gấp bội. Những người bạn tại Mỹ có thể sẽ rất vui tính, tốt bụng, tuy nhiên để gặp được họ thường xuyên, hay hơn nữa là nhờ họ giúp đỡ, thì có thể nói khá khó khăn. Bởi một điều đơn giản, công dân Mỹ ít nhiều bị ảnh hưởng bởi chủ nghĩa tư bản, xây dựng trên nguyên tắc ai cũng phải nỗ lực hết mình, sau đó sẽ hỗ tương nhau qua lại để tất cả cùng giàu, chứ họ, phần lớn sẽ không giúp bạn những cái lặt vặt. Ví dụ như khi bạn hỏi vay 100 đô trên đất Mỹ, nếu bị bạn bè, thậm chí anh chị em của mình từ chối, bạn cũng đừng lấy làm ngạc nhiên. Vì thế, để sống được trên đất Mỹ, bạn không thể ỷ lại vào ai mà phải tự đứng vũng trên đôi chân của mình. Ở Mỹ sợ nhất là nạn phân biệt chủng tộc Một trong những cú sốc văn hóa lớn nhất khi đến Mỹ chính là đối mặt với nạn phân biệt chủng tộc. Thực tế là người Việt nói riêng và người châu Á nói chung có sự khác biệt khá lớn với người Mỹ từ bề ngoài, dân tộc tính, tập tục sống, cách ứng xử,… Do đó, để được chấp nhận trong một cộng đồng hoàn toàn mới, hoàn toàn xa lạ là điều rất khó khăn. Tuy nhiên, theo nhiều chia sẻ từ những người Việt định cư tại Mỹ lâu năm, việc được người Mỹ “gốc” chấp nhận đã khó, để được một người nhập cư chấp nhận nhiều khi còn khó hơn. Lý do có thể là vì Người Mỹ gốc ít nhiều họ đã có một cuộc sống ổn định, thoải mái, nên tâm lý của họ cũng dễ chịu hơn. Còn với những người nhập cư, có thể xem như một cô con dâu về nhà chồng, sau một thời gian chịu đựng hằng hà sa số các vấn đề thì nay đã được lên hàng “mẹ chồng”, do đó họ thường có tâm lý “chứng tỏ” bản thân để bù đắp lại những thiệt thòi trong quá khứ. Ví dụ như khi đi thi bằng lái xe ở Mỹ, người Việt thường “chuộng” giám khảo “Mỹ trắng” hơn, còn giám khảo “Mỹ màu” thì thường làm gắt và đánh rớt nhiều hơn. Đi làm ở Mỹ cũng vậy, nếu làm cho một doanh nghiệp Mỹ, bạn sẽ được đảm bảo quyền lợi theo pháp luật, được thưởng nếu làm tốt; còn nếu làm cho một ông chủ nhập cư, bạn hãy chuẩn bị tinh thần để… bị đì, bị bớt xén tiền công, ép tăng giờ làm,… bằng đủ thứ mánh lới bi hài. Tất nhiên cuộc sống người Việt ở Mỹ không phải 100% là gặp phải những tình huống bi thương như thế vì dù gì cũng có người này người khác. Tuy nhiên, để có thể tự bảo vệ mình, ngay khi đặt chân đến xứ cờ hoa, bạn cần tìm hiểu cặn kẽ “Luật chống phân biệt đối xử”. Khi bạn biết luật, bạn sẽ có thể sống thoải mái, tự tin hơn. Thương xá Phước Lộc Thọ – nơi kinh doanh của người Việt tại California Hy vọng với những chia sẻ trên, bạn sẽ có một cái nhìn chính xác và sâu sắc hơn về cuộc sống của người Việt tại Mỹ và có câu trả lời cho câu hỏi “có nên đi Mỹ sống”. Tuy không thật sự là “xứ thiên đường” như mọi người vẫn thường đồn đoán như chúng tôi tin nếu bạn có một nền tảng kiến thức tốt và tinh thần chăm chỉ, kiên cường thì bạn sẽ sớm vượt qua những rào cản trên đây để sớm hòa nhập và có một cuộc sống tốt hơn tại xứ cờ hoa. Nếu cần tư vấn du học Mỹ hay làm visa Mỹ định cư, vui lòng liên hệ hotline 1900 6859 để được hỗ trợ nhanh chóng. Đại sứ quán Việt Nam ở Singapore Địa chỉ 10 Leedon Park, Singapore 267887; Điện thoại +65-64625938/+65-81636960; Fax +65-64689863/64625936; Email vnemb Loạt bài của tác giả Nguyễn Danh Lam mà chúng tôi giới thiệu sau đây sẽ phác họa toàn bộ đời sống của một người nhập cư, từ việc thi bằng lái xe, mua xe, mua nhà, tìm việc làm… hòng giúp bạn đọc có thêm thông tin trước khi cho con du học hoặc sang Mỹ định cư. Sống ở Mỹ dễ hay khó tùy người, tùy hoàn cảnh, tùy tâm thế. Nhưng nền tảng khách quan Mỹ là dễ sống, tùy mình ghép cái hoàn cảnh chủ quan của mình vô đó nó khớp đến đâu. Với một mảnh đất phì nhiêu, nhưng cái cây không biết hút dưỡng chất từ cái phì nhiêu ấy thì cái cây ấy vẫn vật vã, vẫn không tương thích nổi, không lớn nổi và có thể chết. Với một người vừa nhập cư vào Mỹ, khó khăn sẽ là cực kỳ, và nó sẽ bao gồm Bằng cấp Tất cả bằng cấp cũ đã học hầu như không tương thích với kết quả giáo dục Mỹ, hệ thống pháp luật Mỹ… Từ kinh tế, luật, y khoa, khoa học xã hội nhân văn… cho đến cái bằng lái xe. Ngoại trừ một số nghề như khoa học lý thuyết, kỹ thuật công nghệ và cả cái nghề… mỹ thuật của mình, nó mang “ngôn ngữ” chung toàn cầu. Vì vậy, coi như cả quá trình đi học từ bé đến lớn của mình – cái hành trang vào đời đã được trang bị suốt mấy chục năm phải… hầu như bỏ hết. Cứ hình dung, để sống 70 năm, phải học 20 năm, vậy mà đến nửa cuộc đời mọi vốn liếng coi như bị xóa trắng. Đó là một khó khăn khủng khiếp. Ngôn ngữ Ngôn ngữ mẹ đẻ, bao trùm đời sống hằng ngày, mọi quan hệ giao tiếp hằng ngày, có thể ví nó như… cái miệng mình, bỗng một ngày chẳng còn tương thích nữa. Nghiệt ngã gần như rơi vào hoàn cảnh của một người đột nhiên… “khiếm thính”! Tài chính – tín dụng Để sống được ở Mỹ, phải có điểm tín dụng ngân hàng, được gầy dựng trong cả một quá trình tiêu dùng dài lâu. Anh càng xài nhiều, càng trao đổi hàng hóa nhiều, càng trả mọi thứ đúng hạn thì điểm tín dụng sẽ càng cao. Điểm tín dụng liên quan tới mọi thứ. Hầu như muốn mua thứ gì để trang bị “hạ tầng sống” lúc đến Mỹ đều phải dùng điểm tín dụng. Anh không có tín dụng sẽ không thể trực tiếp mua xe, mua nhà, mua đồ dùng trả góp. Mà dùng đồ trả góp là điều gần như đương nhiên, áp dụng đối với toàn thể dân Mỹ. Vậy mới đến Mỹ, điểm tín dụng bằng 0, phải xoay trở thế nào? Mức thu nhập Việt Nam, vốn liếng tích góp mang giá trị Việt Nam, khi quy sang tiền tệ Mỹ, nó bay vèo qua cửa sổ. Bằng lái xe, kỹ năng lái xe Ngoại trừ một số thành phố có mật độ dân số tập trung cao, còn lại trên hầu hết lãnh thổ bao la của nước Mỹ không có hệ thống giao thông công cộng dễ dàng, tiện lợi như ở châu Âu, Nhật Bản, Singapore… Bạn không biết lái xe, chưa có bằng lái xe, coi như bạn… khiếm khuyết nốt đôi chân. Bởi mọi dịch vụ tối thiểu như mua một cục nước đá, một trái ớt, một gói thuốc, một lon bia… bạn đều phải rời khu nhà mình ở, đi ra hệ thống cửa hàng gần nhất cách một đôi dặm. Ở Mỹ người ta không cho buôn bán tại nhà, mở cửa nhà bày ra một cái sạp bán đủ thứ như ở Việt Nam hoặc nhiều nước khác. Chỗ ở là chỗ ở, chỗ làm là chỗ làm, đôi khi cách nhau hàng trăm cây số. Ở Mỹ, việc phải lái xe đi làm hằng ngày cách chỗ ở 100 km là điều rất phổ biến. Những đứa trẻ đồng ca trong một trường tiểu học ở Mỹ Quan hệ anh em, họ hàng, bè bạn Bạn ở tỉnh về thành phố thường dễ thấy một điều Sao người ở thành phố lạnh lùng, khó gần quá. Bởi vì sao? Vì ai cũng có công việc, cũng phải vận hành liên tục như “cỗ máy”, đến một cái hẹn cũng phải thu xếp đủ thứ liên quan, không dễ. Khi từ Việt Nam mới qua Mỹ, bạn rất dễ gặp phải cú sốc tương tự, nhưng ở cấp độ gay gắt hơn. Dù anh em, bè bạn của bạn rất tốt bụng, khi gặp nhau rất vui, nhưng để gặp được, cao hơn nữa là nhận sự giúp đỡ sẽ rất khó khăn. Bởi nước Mỹ – cũng như chủ nghĩa tư bản, được xây dựng trên nguyên tắc, tất cả cùng phải nỗ lực, nỗ lực kinh khủng để rồi tất cả cùng giàu, hỗ tương nhau ở mặt thượng tầng, chứ không… giúp ba cái lặt vặt để rồi cùng… chết. Hay nói tóm gọn, giúp nhau cái cần câu chứ không giúp con cá. Bạn hỏi vay em ruột của mình 50 đô trên đất Mỹ, nếu bị từ chối, cũng đừng lấy đó làm lạ. Nhưng nếu bạn biết tự đứng trên đôi chân mình, giữ được tự trọng cá nhân, bạn sẽ được kính trọng. “Ma cũ” và “ma mới” Bạn hãy hình dung, một ngày kia bạn dọn tới ở ngay trước mặt họ với mọi thứ khác biệt, từ vóc dáng bề ngoài, đến dân tộc tính, tập tục sống, để họ chấp nhận bạn, coi bạn như một phần trong cuộc sống họ, rồi làm bạn cùng họ, hơn nữa là làm sếp, làm thầy họ… Hẳn nhiên không thể là một vấn đề đơn giản, trừ khi họ cực kỳ bao dung và có một hệ thống thiết chế mạnh mẽ về mặt này. Tuy nhiên, để được người “gốc” chấp nhận đã khó, mà để được một người… nhập cư giống mình chấp nhận còn khó hơn. Đã có nhận xét được đưa ra Người Mỹ trắng phân biệt chủng tộc còn ít hơn mấy người… nhập cư. Bởi một tâm lý chung Người Mỹ gốc họ đã làm chủ nhiều đời, đời sống họ đã ổn định, thoáng, nên tâm lý “hỷ xả” cũng gần hơn. Còn người nhập cư, giống một cô con dâu về nhà chồng thời phong kiến, chịu đủ thứ áp lực, thân phận, nên đến khi được lên hàng… mẹ chồng, thường sẽ muốn chứng tỏ uy quyền, bù lấp cho “thiệt thòi” xưa cũ, nên hay… ra uy, thậm chí đè nén, bóc lột kẻ đến sau. Khi đi thi bằng lái xe, thấy một giám khảo Mỹ trắng xuất hiện, ngồi vô xe mình, thường người ta thở ra được quá nửa áp lực. Bởi giám khảo Mỹ trắng thoáng hơn, còn giám khảo “Mỹ màu” khoái chứng tỏ uy quyền và làm gắt hơn. Hoặc đi làm cho một công ty Mỹ, bạn sẽ được đáp ứng ít nhất là mọi quyền lợi tối thiểu được pháp luật quy định. Còn làm cho một ông chủ nhập cư, bạn hãy chuẩn bị một tinh thần… bị đì tới nơi tới chốn, bị bớt xén tiền công, bị tăng giờ làm vô cớ, bị cắt mọi quyền lợi cơ bản bằng đủ thứ mánh lới bi hài. Tất nhiên, đây không phải là quy luật, vẫn có người này người khác, nhưng hãy nói thẳng với nhau, điều này là khá phổ biến. Tuy nhiên, luật chống phân biệt đối xử là tài liệu đầu tiên một người nhập cư được nhận khi đặt chân vào Mỹ. Họ hướng dẫn bạn những điều cơ bản nhất để “yên tâm” sống, không phải “sợ” ai, vì mọi điều đều đã được luật pháp quy định và áp dụng khá tốt trong thực tế. Khi bạn biết luật, bạn trang bị được tâm lý cứng cỏi, bạn có bản lãnh riêng, bạn sống chan hòa, bạn sẽ ít phải… co ro, thủ thế. Thậm chí nhiều người luôn mang cảm giác mình bị phân biệt, bị “đì”, thấy mình nhỏ bé, thân phận… Hầu hết nguyên nhân là do bạn tự sợ, bạn thiếu bản lãnh, bạn không dám “cầm” lên thứ vũ khí pháp lý mà người ta đặt vào tay bạn. Nếu bạn nào đã từng học và thi bằng lái xe cả ở VN và ở Mỹ, chắc sẽ thấy việc học và thi bằng lái ở VN … trần ai hơn. Tuy vậy, bằng lái của VN không sử dụng được tại Mỹ. Vì Mỹ chưa tham gia Công ước Vienna. Các bạn có thể tham khảo vụ này trên Google. IMM Group Với cá nhân tôi, việc lái xe cấu thành bởi mấy yếu tố Kỹ năng điều khiển chiếc xe, tác phong chạy xe và khả năng về đường sá. Có quyền thi rớt… 3 lần Nếu đã biết lái xe ở VN, bạn sẽ không phải học thêm kỹ năng điều khiển xe, tuy nhiên bạn sẽ phải điều chỉnh phần nào tác phong chạy xe. Còn khả năng về đường sá thì ai cũng học từ đầu. Ở nhiều bang có đông người Việt, người ta cho phép học và thi phần lý thuyết bằng tiếng Việt. Ở thành phố tôi ở, để vượt qua phần học và thi lý thuyết bằng tiếng Việt, mỗi người đến trung tâm đóng 50 đô la, học từ sáng đến nửa giờ buổi chiều thì thi luôn trong ngày. Hầu như ai cũng vượt qua phần này. Sau khi thi đậu, sẽ nhận một mảnh giấy A4, có chữ ký của… cán bộ chấm thi và có thể lái xe, nếu có một người trên 21 tuổi, có bằng lái trên 1 năm ngồi cạnh số tuổi và thời hạn này có thể xê dịch ở mỗi bang. Vì vậy, về mặt lý thuyết, bạn bước chân ra khỏi nhà buổi sáng khi chưa biết gì, nhưng buổi chiều bạn đã có thể lái xe về nhà. Ở Mỹ, việc mua một chiếc ô tô vô cùng quan trọng vì đó là phương tiện kết nối với cộng đồng cũng như đi lại Luật không hề “làm khó nhau”, nhưng nếu kỹ năng lái, tác phong, đường sá chưa quen, bạn gây tai nạn là hàng tỉ thứ đổ xuống đầu ngay lập tức. Vì vậy, hãy bớt nóng, về nhà lo ôn lại lý thuyết cho nhuyễn, ngồi cạnh người khác, nhìn cách họ lái xe, quan sát đường sá, bảng chỉ dẫn một thời gian, sau đó hãy ngồi vào vô lăng. Cũng như phần thi lý thuyết, có nhiều cá nhân nhận dạy thi lấy bằng thực hành, giá khoảng 400 – 500 đô từ lúc bắt đầu cho đến khi có bằng. Ai không thích học thầy, có thể học với thân nhân. Vì bất kỳ ai trên 21 tuổi, có bằng trên 1 năm luật Texas đều có thể dạy bạn lái xe. Không phải học và thi trong sa hình như ở VN mà mọi thứ đều bắt đầu luôn bằng thực tế. Cứ bò từ đường nhỏ, ra dần đường lớn. Trong khi sát hạch thực hành, người ta không bắt bạn chạy ra cao tốc, nên cứ yên tâm chạy cho nhuyễn trong đường nhỏ. Sau khi chạy đã… nhuyễn nhuyễn, bạn đến các trung tâm an toàn giao thông, nộp 25 đô để thi thực hành. Bạn có quyền thi rớt 3 lần. Qua lần thứ tư phải đóng tiếp 11 đô. Trên lý thuyết, hễ thi rớt, bạn có thể đăng ký thi lại ngay lập tức. Nhưng “chiến tích” của bạn được giám khảo ngồi cạnh ghi hết vô biên bản và lưu trên hệ thống mạng. Giám khảo lần sau trước khi lên xe bạn để chấm sẽ ngó lại tên bạn trên hệ thống. Vì vậy, để cho chắc, nếu vừa thi rớt thì nên về nhà luyện lại một đôi tuần hãy quay lại. Khi thi thực hành bạn có thể lái bất cứ chiếc xe nào mà bạn thấy quen, có quyền nhìn camera khi lùi, nếu xe có option này. Bài thi gồm lùi vào khoảng trống xe trước – sau parallel. Băng qua vài cái stop sign, vài ngã tư, vài lần quẹo trái, quẹo phải. Miễn sao bạn lái đúng tốc độ, ra vô hợp lý, nhường nhịn đúng luật là có thể đậu. Song trong thực tế mình từng biết nhiều người thi trên dưới 10 lần vẫn… nhận đồng hồ quả lắc từ giám khảo. Sau khi cầm bằng lái trong tay, bạn sẽ còn lọng cọng một thời gian. Với đủ thứ bi hài. Va quẹt trầy xe đôi lần, phải đem đi sửa. Công sửa xe ở Mỹ cực cao so với VN, một chỗ móp, một đường trầy nhỏ cũng vài trăm đô. Bảo hiểm có thể trả, nhưng “chiến tích” bị ghi vào lịch sử chiếc xe, không thể giấu diếm. Và tiền bảo hiểm phải đóng sẽ tăng lên. Chạy xe trên đường ở Mỹ bạn không thể bò chậm chậm, nhớn nhác kiếm chỗ quẹo mà phải lao theo tốc độ đồng bộ với các xe xung quanh. Cũng không thể tấp vô lề để… lấy bình tĩnh, cảnh sát sẽ đến hỏi ngay, vì làn dừng bên cạnh chỉ dành cho các tình huống khẩn cấp. Chi phí sửa chữa và bảo hiểm cho xe rất đắt. Vì thế, chủ xe cần luyện tập thật ký trước khi ra đường lớn hoặc lên cao tốc Vì vậy việc vọt qua chỗ cần quẹo sẽ xảy ra dài dài. Vọt qua rồi cũng không thể… gài số de hay quay đầu hồn nhiên, mà phải… chạy tiếp tìm lối quay lại. Đường ở Texas có hệ thống song song, nên có thể quay lại điểm cũ sau một đôi dặm, nhưng ở nhiều tiểu bang, nếu đã lỡ vọt qua, bạn có thể phải chạy hàng chục dặm mới có chỗ quay lại điểm cũ. Đặc biệt, rất nhiều người cầm lái mười mấy năm vẫn không dám lên cao tốc, vì ở Texas tốc độ cho phép trên cao tốc nội đô đã khoảng 60 dặm/h 1 dặm bằng 1,6 km, ra ngoại ô cho chạy tới 70 – 80 dặm. Chỉ cần lơ đãng là chiếc xe hơi sẽ hóa thành… trực thăng. Nhưng khi lái đã quen, cái cảm giác ôm vô lăng một chiếc xe trên cao tốc Mỹ nó… đã gì đâu. Mới tuần rồi, hai vợ chồng thay nhau chạy một chiếc Sienna, cùng các con vi vu với tốc độ 130- 140 cây số trên giờ, mà thấy vẫn còn có thể… đạp thêm ga. Vì xe đầm, đường tốt. Nhìn cung đường phẳng phiu, rừng cây hai bên xanh như mộng, thấy… khó tin quá. Mong sao được lái xe an toàn, để cảm giác ấy còn hoài, vì với việc xe cộ, chẳng ai dám nói trước điều gì. Kỳ sau mình sẽ kể tiếp tới chuyện mua xe ở Mỹ. Không có chiếc xe là… tuyệt vọng Một trong những khoản mua sắm đầu tiên khi đến Mỹ của mỗi gia đình đó là chiếc xe hơi. Nó đơn giản như chiếc xe máy ở VN, đó là “đôi chân” của mỗi nhà. Thậm chí cần thiết hơn thế, bởi ở Mỹ người ta giãn dân rất tốt, khu vực nào cũng có đầy đủ các thiết chế hạ tầng, nên dân không hề muốn ở mấy vùng đô thị tập trung, ồn ào, chật chội. Trung tâm nhiều thành phố lớn ở Mỹ, sau giờ làm việc, bạn có thể… trải chiếu ngủ giữa đường vì chúng vắng hoe. Chính vì giãn dân, nên đi làm, đi gặp bạn bè có thể phải chạy xe rất xa. Không có chiếc xe là… tuyệt vọng! Tuy nhiên, mục đích mua một chiếc xe của mỗi người mới nhập cư còn hơn thế. Bởi như tôi đã nói ở phần đầu, mọi khoản chi dụng của người dân Mỹ đều gắn liền với tín dụng và dùng hàng trả góp. Muốn mua gì cũng phải có tín dụng, nhất là nhà cửa. Muốn xây dựng điểm tín dụng thời gian đầu, không gì tốt hơn mua một chiếc xe hơi mới trả góp – xin nhắc lại là mua mới trả góp, chớ mua trả một lần, coi như bạn bỏ qua cơ hội xây tín dụng. Mua xe ngoài chuyện đi lại còn là một cách để xây điểm tín dụng dễ dàng Hằng tháng, nếu bạn thanh toán cho ngân hàng đầy đủ, đúng hạn, điểm tín dụng của bạn sẽ được bồi đắp dần, cho đến khi đủ dùng nó để mua nhà. Tuy nhiên, muốn mua một chiếc xe hơi trả góp, bạn… phải có tín dụng, đó là điều cắc cớ, khó khăn với không ít người. Cách thường làm đó là nhờ một người thân, có điểm tín dụng tốt, chịu đứng tên chung với mình để mua chiếc xe ấy. Thực sự, việc nhờ vả này không hề dễ, nếu không phải là người thật thân. Vì chỉ cần bạn… lơ đãng quên trả, điểm tín dụng của họ cũng bị lôi tuột xuống theo, họ cũng phải tiết lộ thu nhập với ngân hàng, cùng nhiều hệ lụy khác. Mà người ở Mỹ lâu năm, mọi rắc rối kiểu này họ luôn có xu hướng… né xa. Trong trường hợp không muốn mua xe hơi mới, bạn có thể chọn một chiếc xe cũ, loại mới lăn bánh khoảng vài chục ngàn miles, với giá thấp hơn hẳn. Xe hơi ở Mỹ thì khỏi nói. Bởi tất cả các hãng xe trên thế giới đều coi thị trường Mỹ là quan trọng số một. Mọi ưu tiên về trang thiết bị, độ an toàn, chất lượng xe… thị trường Mỹ luôn ở hàng cao nhất. Một chiếc xe nhập khẩu từ Mỹ là niềm mơ ước của giới chơi xe ở VN. Bởi cùng một hiệu xe, một dòng đời… thì bản lắp ráp nội địa VN luôn có chất lượng chỉ khoảng 2/3 xe Mỹ. Nhưng giá xe ở VN lại cao trung bình gấp 3 lần một chiếc xe cùng loại ở Mỹ. Ví dụ, hồi tôi mua chiếc Toyota Camry XLE đời 2016, với giá 27 ngàn USD, trong khi đó trên một trang bán xe ở VN rao giá 2,2 tỉ đồng. IMM Group *Bài viết được chia sẻ dựa trên sự đồng thuận về trao đổi thông tin giữa Blog và Báo Thời đại Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 3 “Thả” con vào môi trường giáo dục Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 2 Sau “tuần trăng mật” tất cả trở về số 0 Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 1 Những chướng ngại vật trên đường leo núi

sống ở mỹ dễ hay khó